Phụ Lục
Phật bảo Đắc Đại Thế Bồ Tát, ai thọ trì kinh Pháp Hoa thì được sáu căn thanh tịnh, ngược lại ai chê bai kinh Pháp Hoa thì mắc tội báo lớn. Thuở xa xưa, có Phật Oai Âm Vương nước đại thành, cũng thuyết pháp Tứ đế, 12 nhân duyên, sáu ba la mật, sống lâu 40 ức hằng hà sa kiếp, chánh Pháp, tượng Pháp trụ ở đời kiếp số như số vi trần trong một diêm phù đề và bốn châu thiên hạ. Sau khi chánh Pháp, tượng Pháp diệt hết, cõi nước đó lại có thứ lớp hai muôn ức Đức Phật cùng hiệu Oai Âm Vương ra đời.
Sau khi Oai Âm Vương và chánh Pháp diệt trong thời tượng Pháp những Tỳ Kheo tăng thượng mạn có thế lực lớn. Bấy giờ có Tỳ Kheo tên Thường Bất Khinh chẳng chuyên đọc tụng, chỉ đi lễ lạy phán thấy bất kỳ ai trong 4 chúng đều nói rằng: “Tôi chẳng dám khinh quý Ngài, quý ngài đều sẽ thành Phật” dầu ông có bị mắng nhiếc, bị đánh ném bởi gậy, cây ngói và đá.
Vị Tỳ Kheo đó lúc sắp chết nghe trọn 20.000 muôn ức bài kệ kinh Pháp Hoa của Oai Âm Vương Phật liền sáu căn được thanh tịnh và được sống thêm 200 muôn ức na do tha tuổi thọ và rộng vì người nói kinh Pháp Hoa. Các hàng tăng thượng mạn trước đây nay nghe Pháp đều tin phục, Bồ Tát Thường Bất Khinh giáo hóa vô số chúng trụ trong Vô Thượng Chánh Đẳng Giác, sau khi mạng chung được gặp 2000 Đức Phật hiệu Nhật Nguyệt Đăng Minh và lại gặp 2000 Đức Phật Vân Tự Tại Đăng Vương cũng ở trong Pháp hội, các Đức Phật nói kinh Pháp Hoa, nhờ công đức viên mãn ấy mà được thành Phật.
Thường Bất Khinh thuở đó nay chính là Ta (Thích Ca), vì nhờ thọ trì và giải nói cho người khác mà được Vô Thượng Chánh Đẳng Giác. Thuở đó bốn chúng giận hờn khinh miệt ta nên 200 ức kiếp chẳng gặp Phật, Pháp, Tăng. 1000 kiếp ở địa ngục A Tỳ chịu khổ não lớn. Hết tội đó lại gặp Thường Bất Khinh Bồ Tát giáo hóa cho thành đạo Vô Thượng Chánh Đẳng Giác.
HT. Thích Tâm Đức