Tóm Tắt Kinh Pháp Hoa – Phẩm 17 – Phẩm Phân Biệt Công Đức

Nội dung chính
Comments

Phụ Lục

Người nhận ra tri kiến Phật nơi mình thì công đức không thể tính kể, lớn hơn các hạnh tu khác như giới, bố thí…

1 – Trong hội chúng nghe Phật nói thọ mạng lâu dài như thế thì vô số chúng sanh được lợi ích lớn.

    – Vô sinh, Pháp nhẫn

    – Văn trì Đà La Ni

    – Nhạo thuyết vô ngại biện tài

    – Triền Đà La Ni

    – Pháp luân bất thối

       – Pháp luân thanh tịnh

    – Vô Thượng Chánh Đẳng Giác.

2 – Lúc ấy giữa hư không có hoa rưới (ba thân) Phật Đa Bảo, Thích Ca và đại chúng. Lại rưới bột gỗ chiên đàn hương thơm, trống trời, tiếng ca của Bồ Tát ở tận trời Phạm Thiên.

3 – Phật bảo Bồ Tát Di Lặc: có chúng sanh nào nghe Phật thọ mạng dài lâu như thế, nhẫn đến sanh một niệm tín giải, được công đức vô hạn. Nếu có người nào tu năm ba la mật trước trong 80 muôn ức na do tha kiếp cũng không thể sánh được với một phần trăm nghìn công đức với người như thế, người này mà thối thất là không thể có được.

4- Người sanh lòng tín hiểu này thấy Phật đang thuyết Pháp ở núi Linh Thứu, lại thấy cõi Ta bà này đất bằng lưu ly, dây vàng, cây báu…

5- Sau khi Ta diệt độ, nếu có người thọ trì đọc tụng giải nói kinh Pháp Hoa thì chẳng cần tạo dựng chùa tháp, tăng phòng cúng dường tăng chúng. Huống có người tu hạnh sáu ba la mật thì công đức này thật vô biên. Chỗ của người này hoặc ngồi đi đứng tất cả Trời, người đều phải cúng dường như tháp của Phật.

HT. Thích Tâm Đức

Nội dung chính
Comments


Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *